Story

“M’avait-il vraiment aimée ?” – Anh có từng yêu em…?

Lianna, 22 tuổi, vừa tan làm. Những con phố Paris sáng rực dưới ánh đèn đường, nhưng tâm trí cô lại chìm trong một màn đêm hoàn toàn khác. Kể từ ngày chia tay, một câu hỏi cứ mãi đeo đẳng trong suy nghĩ cô: “Anh có từng yêu em?” Cô cảm thấy lạc lõng, không tìm được câu trả lời giữa mê cung ký ức của mình.
Bước chân chậm rãi đưa cô trở lại những ngày khi cô và Paul cùng nhau khám phá Paris, tận hưởng mọi điều kỳ diệu của kinh đô ánh sáng. Cô nhớ lại những buổi chiều xuân muộn ở đồi Montmartre, nơi họ cùng leo lên những bậc thang dài bất tận để đến được nhà thờ Sacré-Cœur. Paul đã dừng lại giữa chừng, giả vờ mệt mỏi, chỉ để bất ngờ ôm ngang eo cô, để rồi cả hai cùng cười sảng khoái. Sau một vòng dạo quanh phố cổ với những con đường lát đá xanh, họ dừng chân tại một quán cà phê nhỏ nhìn ra quảng trường họa sĩ và cùng bàn luận về những bức tranh trước mặt. Paul thi thoảng hơi nheo mắt rồi ra vẻ chau mày gật gù tán thưởng một vài tác phẩm. Lianna biết Paul trêu đùa nhưng cũng hùa theo sự dí dỏm đáng yêu của chàng. Ánh nắng xiên qua tán cây rồi soi vào mái tóc nâu vàng gợn sóng của Paul, Lianna tay chống cằm nhìn anh không chớp mắt, cô cười hai gò má cũng hớn hở ửng hồng. Đội bạn trẻ cứ thế chuyện trò đến khi hoàng hôn trải dài xuống thành phố.
Dòng ký ức cứ tiếp nối nhau như cơn sóng vỗ vào bờ. Lianna tiếp tục trôi dài trong miền kỷ niệm nới có nụ cười của Paul. Đó là cuộc dạo chơi dọc bờ sông Seine vào những đêm hè náo nhiệt. Ánh đèn vàng lấp lánh của tháp Eiffel xa xa, tiếng nhạc của những nghệ sĩ đường phố, tiếng cười nói của đám đông, tiếng leng keng của những ly bia « chin » vào nhau, hai bên bờ sông như một bàn tiệc khổng lồ, dài bất tận. Lianna và Paul say đắm tay trong tay như hai diễn viên đang đi giữa khung hình, thi thoảng, Paul ghì tay kéo Lianna lại gần mình và hôn cô. Nụ hôn dịu dàng và ngọt ngào. Lianna đắm chìm như tan vào lồng ngực ấm áp của Paul.
Một cơn mưa mây trái mùa làm Lianna sực tỉnh. Cô không vội mà vẫn đặt bước chân như điểm tên từng phiến đá xanh gồ ghề vòng quanh phố Montmartre, giấu bàn tay vào túi áo choàng cho đỡ lạnh. Lianna biết cô chỉ có một mình, Paul đã xa cô thật rồi. Paul có nhớ cô không? Lianna không tự mình trả lời được. Liệu anh có từng yêu cô không? Hay tất cả chỉ là khoảnh khắc thoáng qua. Cô dừng lại trước khung kính trưng bày của một cửa hàng. Lianna bắt gặp mình cùng ánh nắng chiều sau cơn mưa, tóc cô ánh lên một màu vàng lấp lánh. Cô mỉm cười, cô đã có câu trả lời cho mình…

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *